ĐÁP THƠ BẢY NGHĨA
đáp thơ bảy nghĩa
{ Sách có câu :
Thi không ai họa,Thi nhân tủi.
Phú chẳng ai ngâm, mặc khách sầu }
ĐÁP THƠ Bảy Nghĩa - Võ Văn Bảy Nghĩa
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Lòng cảm tạ Bảy Nghĩa tình thơ tuyệt
Nghe đâu đây thật tâm huyết tuôn trào
Bát ngôn này theo gió cuốn trăng sao
Gởi tình ấm duyên kia ngào vị ngọt
.
Đời lữ thứ miệt mài nên quen gót
Chốn xa xăm từ ngữ lọt tay mềm
Tựa văn xuôi èo uột vận cho thêm
Để độc giả xem chơi thềm hoa mộng
.
Thân viễn xứ kiếp người dường bay bổng
Tựa như diều nên đời sống kết hoa
Rồi bỗng dưng nhớ cố quốc mặn mà
Tâm tình gởi vào thơ Ta gắn bó
.
Bảy Nghĩa hỡi ! Trần ai đầy đen đỏ
Quý trọng nhau tình đây đó qua thơ
Mặc dù xa non nước bóng mây mờ
Yêu thi phú lòng mộng mơ sương gió
.
Hồn thơ viết tâm giao chờ mở ngỏ
Đón tình đây kết chặt đó tháng ngày
Để mênh mông hoà hợp kể từ nay
Cùng nhặt chữ cho thơ này luyến ái
.
Nghĩa huynh đệ bây giờ và mãi ngự
Tình yêu vần kết nối chữ ân tình
Cho thơ nhà sinh động đến lung linh
Dẫu chưa thấy ra bóng hình ai cả
.
Dòng thơ Việt xanh rờn như màu mạ
Khắp cánh đồng mây ươm thả trôi xa
.
Yêu thi xướng họa ôn hoà
Cùng nhau gắn bó ra hoa toàn cầu...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 22/05/2016
****
CẢM NHẬN THƠ
(Tặng anh Nguyễn Ngọc René)
T/g : Võ Văn Bảy Nghĩa
Tặng anh đó mang tâm hồn nghệ sĩ
Nơi xứ xa anh mãi nghĩ nhớ về
Mượn vần thơ bày tỏ với cố quê
Cho vơi nỗi những não nề thao thức
Thơ anh viết hình dung ra những bức
Tranh quê hương như thổn thức đợi chờ
Đứa con yêu xa cách tự bao giờ
Nhung nhớ quá mỗi bến bờ xưa ấy
Anh thân mến! xa xôi không nhìn thấy
Chỉ tình thơ dù cách mấy! cũng gần
Đọc thơ anh thấy tha thiết mỗi lần
Tim rung động ý trong ngần thơ Việt
Thơ ngâm viết như thả hồn rất tuyệt
Khúc ngân nga như ánh nguyệt đêm rằm
Rất du dương lúc khoan nhặt bổng trầm
Nghe man mát như bóng râm tàn hạ
Hồn thơ Việt mãi sống trên đất lạ
Ngày nối ngày vẫn cứ thả dòng thơ
Vần điệu anh bay khắp chốn lững lờ
Người có tuổi nhưng vần thơ không tuổi
Anh Nguyễn Ngọc em kết vần mạo muội
Mến tặng anh yêu bao nỗi thơ ngâm
Rằng thơ em không tiếng cũng là tâm
Em có chút duyên tơ tầm thơ tặng
Thơ viễn xứ người nội hương đã nhận
Thật tuyệt vời giữ im lặng em nghe
Tiếng người nghệ sĩ lúc khe
Khi thì bay bổng nhạc se tiếng lòng.
Tg/TL.
Thi không ai họa,Thi nhân tủi.
Phú chẳng ai ngâm, mặc khách sầu }
ĐÁP THƠ Bảy Nghĩa - Võ Văn Bảy Nghĩa
Thơ : Nguyễn Ngọc René
Lòng cảm tạ Bảy Nghĩa tình thơ tuyệt
Nghe đâu đây thật tâm huyết tuôn trào
Bát ngôn này theo gió cuốn trăng sao
Gởi tình ấm duyên kia ngào vị ngọt
.
Đời lữ thứ miệt mài nên quen gót
Chốn xa xăm từ ngữ lọt tay mềm
Tựa văn xuôi èo uột vận cho thêm
Để độc giả xem chơi thềm hoa mộng
.
Thân viễn xứ kiếp người dường bay bổng
Tựa như diều nên đời sống kết hoa
Rồi bỗng dưng nhớ cố quốc mặn mà
Tâm tình gởi vào thơ Ta gắn bó
.
Bảy Nghĩa hỡi ! Trần ai đầy đen đỏ
Quý trọng nhau tình đây đó qua thơ
Mặc dù xa non nước bóng mây mờ
Yêu thi phú lòng mộng mơ sương gió
.
Hồn thơ viết tâm giao chờ mở ngỏ
Đón tình đây kết chặt đó tháng ngày
Để mênh mông hoà hợp kể từ nay
Cùng nhặt chữ cho thơ này luyến ái
.
Nghĩa huynh đệ bây giờ và mãi ngự
Tình yêu vần kết nối chữ ân tình
Cho thơ nhà sinh động đến lung linh
Dẫu chưa thấy ra bóng hình ai cả
.
Dòng thơ Việt xanh rờn như màu mạ
Khắp cánh đồng mây ươm thả trôi xa
.
Yêu thi xướng họa ôn hoà
Cùng nhau gắn bó ra hoa toàn cầu...
-N3- Nguyễn Ngọc René - 22/05/2016
****
CẢM NHẬN THƠ
(Tặng anh Nguyễn Ngọc René)
T/g : Võ Văn Bảy Nghĩa
Tặng anh đó mang tâm hồn nghệ sĩ
Nơi xứ xa anh mãi nghĩ nhớ về
Mượn vần thơ bày tỏ với cố quê
Cho vơi nỗi những não nề thao thức
Thơ anh viết hình dung ra những bức
Tranh quê hương như thổn thức đợi chờ
Đứa con yêu xa cách tự bao giờ
Nhung nhớ quá mỗi bến bờ xưa ấy
Anh thân mến! xa xôi không nhìn thấy
Chỉ tình thơ dù cách mấy! cũng gần
Đọc thơ anh thấy tha thiết mỗi lần
Tim rung động ý trong ngần thơ Việt
Thơ ngâm viết như thả hồn rất tuyệt
Khúc ngân nga như ánh nguyệt đêm rằm
Rất du dương lúc khoan nhặt bổng trầm
Nghe man mát như bóng râm tàn hạ
Hồn thơ Việt mãi sống trên đất lạ
Ngày nối ngày vẫn cứ thả dòng thơ
Vần điệu anh bay khắp chốn lững lờ
Người có tuổi nhưng vần thơ không tuổi
Anh Nguyễn Ngọc em kết vần mạo muội
Mến tặng anh yêu bao nỗi thơ ngâm
Rằng thơ em không tiếng cũng là tâm
Em có chút duyên tơ tầm thơ tặng
Thơ viễn xứ người nội hương đã nhận
Thật tuyệt vời giữ im lặng em nghe
Tiếng người nghệ sĩ lúc khe
Khi thì bay bổng nhạc se tiếng lòng.
Tg/TL.
Bạn đọc nào có lấy ảnh thì nhớ để lại comment tại đây nha. Cảm ơn thật nhiều.
Trả lờiXóa